Trong chính điện Đông Cung, dưới rường cột bằng gỗ Kim Ti Nam treo những chiếc thiến sa cung đăng, khiến cả gian phòng nhuốm một màu đỏ sẫm mờ ảo.
Thái tử nghiêng mình tựa trên sập Triền Chi Mẫu Đơn, năm ngón tay lún sâu vào da thịt trắng như tuyết của mỹ nhân bên cạnh.
Nàng đau đến khóe mắt ứa lệ, nhưng chỉ dám khẽ “ưm” một tiếng, càng thêm dịu dàng nép vào lòng hắn.
“Thái tử điện hạ, mời người dùng...”